30/04 – DNUer kể chuyện những ngày “nhập ngũ”

Nguyễn Thị Thu Phương – Lớp QHCC 11 – 01
Tất cả những hình ảnh ngày quân ngũ sẽ trở thành kỉ niệm đẹp và đáng nhớ nhất
Một ngày se se lạnh, sinh viên Khóa 11 chúng tôi nhận thông báo về kì học quân sự. Thời gian học sẽ là 4 tuần, ở và sinh hoạt tại chính đại đội. Gương mặt của những cô cậu sinh viên toát lên sự lo lắng, hoang mang. Liệu mình sẽ đối mặt thế nào với kì học này khi phải ăn chung, ngủ tập thể, sinh hoạt tại ký túc xá? Hàng loạt câu hỏi hiện ra trước mắt chúng tôi.
Khu thao trường giáo dục quốc phòng và an ninh của Trường ĐH Đại Nam.
Cái cảm giác chuẩn bị hành trang nhập ngũ nó có hồi hộp, lo lắng, và có một chút gì đó tò mò giống như ngày đầu đi học vậy. Chính sự tò mò đã khiến tôi mong chờ vào ngày nhập ngũ.
Ngày đầu tiên, xách balo ra khỏi nhà và có mặt tại trường để nhận quân tư trang gồm quần áo, sách vở, chăn màn.. và tìm đồng đội để nhận phòng. Sẽ có 10 người một phòng, với những gương mặt lạ lẫm từ những ngành học khác nhau. Chúng tôi bắt đầu có nhiều suy nghĩ hơn. Thời gian ở chung với nhau liệu có thể hòa hợp, vui vẻ hay không? Rồi sau đó chúng tôi được thông báo về kế hoạch học tập và rèn luyện nghiêm túc tại đây. Cuộc sống bắt đầu đi vào khuôn khổ, điều này thật sự là quá khó khăn đối những cô cậu sinh viên đang tuổi ăn tuổi lớn và quen tự do như chúng tôi.
Đó là chuỗi ngày phải dậy sớm, đi học, ăn uống, tập luyện và sinh hoạt theo đúng giờ giấc của quân đội. Chắc hẳn đêm đầu điên là đêm vô cùng khó khăn và dài thật dài, những tiếng thở dài của cô bạn nằm trên, hay tiếng xì xào nhỏ nhẹ nói chuyện với mẹ của cô bạn bên cạnh, hay chính cái lăn mình vì lạ giường của bản thân. Tất cả đều mang một cảm giác vô cùng xa lạ.
Và cuộc sống tự lập của chúng tôi bắt đầu....
5h20p ngoài trời gió thổi, tiếng còi được vang lên, chúng tôi phải nhanh chóng có mặt để tập thể dục, mắt nhắm mắt mở cùng với những cái ngáp vô vọng cố chạy thật nhanh ra sân. Chắc do đêm qua nhiều bạn mất ngủ nên việc dậy sớm lại càng trở nên vất vả hơn.
Chúng tôi được mặc lên mình những bộ quân phục màu xanh, nó không phải là màu áo đẹp nhất nhưng lại rất linh thiêng. Một màu áo vừa để thương vừa để cả hy vọng.
Hình ảnh giờ học điều lệnh
Nếu như ở ngoài chúng tôi gọi nhau bằng bạn hay bằng những cái tên thì ở đây chúng tôi gọi nhau là “Đồng chí”, rất gần gũi. Trong quân ngũ sinh viên sẽ được rèn luyện về kỉ luật, giờ giấc, học cách gấp nội vụ sao cho vuông vắn đúng quy định. Được giáo dục về truyền thống yêu nước, ý chí của quân nhân, bồi dưỡng chính trị tư tưởng đạo đức.. và những bài thực hành đắt giá như học bò, trườn, ném lựu đạn, lắp súng,...và các bạn không thể tưởng tượng rằng khẩu súng nặng như thế nào khi mới lần đầu tập luyện, nhưng dần quen, bạn sẽ có cảm giác thích thú và bắn súng có lẽ sẽ trải nghiệm khá hấp dẫn.
Súng và bia bắn phục vụ cho công tác dạy và học
Sau một ngày dài học tập các bạn sẽ được thưởng thức bữa cơm quân đội, thật ra mới là ngày đầu nên chúng tôi chưa có thể quen với thực đơn bữa ăn ở đây, có nhiều bạn đã không thể ăn nổi vì không hợp khẩu vị.
Chắc cũng chẳng thể nào quên được tiếng còi báo tập trung điểm danh, hay tiếng báo động hành quân đêm khuya, giống như những người lính thực thụ vậy. Và gác đêm vừa vui vừa rất sợ, vì có khi sẽ phải gác vào những khung giờ 1,2h sáng và có thể muỗi sẽ đến tâm sự cùng với bạn.
Ngày thứ nhất trôi qua, rồi ngày thứ 7 trôi qua, chúng tôi bắt đầu quen với cuộc sống nơi quân ngũ, tự động bật dậy để tập thể dục, quen dần với tiếng còi tập trung điểm danh, những khẩu lệnh hay những hình phạt và cả những bữa ăn nơi đây. Mọi thứ cứ như một giấc mơ vậy, mới ngày đầu lạ lẫm, không quen, chỉ muốn trở về nhà, thì hôm nay tôi lại cảm thấy nơi này như nhà của mình vậy. Thầy cô, bạn bè đều như anh em ruột thịt, cảm giác vô cùng ấm áp.
Rời xa thành phố chật chội, chúng tôi hòa vào nhịp sống giản đơn với nhau, buổi chiều cùng nhau đá cầu, đá bóng, tối đến thì cùng nhau sinh hoạt, vang ca những bài hát quân đội, cùng nhiều thể loại nhạc khác nữa. Cùng nhau xây dựng một tập thể vững mạnh và đoàn kết. Và vô tình điều đó đã gắn kết những thành viên trong phòng chúng tôi nói chung và cả đại đội nói riêng xích lại gần nhau hơn.
Những thành viên ngỡ xa lạ lại trở nên gắn bó
Trong quân ngũ là những ngày khổ có, vất vả có, niềm vui có, những trải nghiệm hay, bạn mới và đặc biệt chúng tôi đã trưởng thành hơn nhiều, đã hiểu hơn về những khó khăn của bộ đội, đã được biết cái nắng thao trường, cái lạnh buốt buổi sáng lúc 5h… Chúng tôi đã vượt qua và sống có ý thức hơn, cứng cáp hơn qua những thử thách học tập và rèn luyện ở môi trường quân ngũ.
Những cái ôm đầy lưu luyến và ngậm ngùi…
Thời gian quân sự - là khoảng thời gian không quá dài nhưng những kỉ niệm mà nó để lại khiến chính tôi mỗi khi nhớ về vẫn không khỏi bâng khâng và xúc động. Bởi ở đó chúng tôi không còn là những cô gái nhỏ hay những đứa con trai cưng của bố mẹ nữa mà là chính chúng tôi, những những người chiến sĩ thật sự. Cảm ơn thầy cô và các bạn đã để lại cho tôi một kí ức trọn vẹn nhất của tuổi thanh xuân.
Trong vô vàn hồi ức sinh viên chúng ta, có lẽ những gì trải qua ở học kỳ quân sự là hồi ức đẹp đẽ và khó quên nhất. Để sau này khi thời gian trôi đi, chúng ta sẽ nhớ về khoảng thời gian đó, khoảng thời gian ăn chung, sống chung, hành quân giữa đêm, những ký ức không thể nào quên.